Tô Chí Tự

TỦI THÂN



Cũng thì con gái như người.
Cũng mơ một mái gia đình ấm êm .
Mơ tấm chồng với đàn con .
Có đâu dám với gì hơn đời thường !
Thế nhưng đời lắm thác ghềnh .
Lại trao em đúng con thuyền lao đao !
Dở dang dám trách vì đâu .
Một mình, mình với mình thôi!_ phải đành !
Ra vào nhà cửa vắng tênh .
Đêm nằm tay gát trán mình..._ tủi thân !
Bữa ăn đũa chén cô đơn .
Ra đường chiếc bóng càng thêm chạnh lòng !
Cố tâm mình sống với mình .
Cớ sao lại phải khóc thầm !_ cớ sao ?!
Sáng nay lỡ đọc thơ người .
Uất lòng em khóc cuộc đời bất công !
Thấy người chồng vợ nhớ thương .
Tình yêu, tình nghĩa vo tròn mà đau !
Người ta đi phố có đôi .
Mình em, em bước..._ trời ơi !_đường dài !.. 
 

 

Được bạn: HB 17.10.2007 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "TỦI THÂN"